Trấn định lại tâm trí, chuyện này khẳng định không thể không có liên quan tới Tô Ngưng, ảnh là do cô chụp, chắc chắn là do cô phát tán ra bên ngoài. Trong chuyện này cô chính là nghi can lớn nhất, Tô Ngưng làm như vậy là để cảnh cáo tôi sao? Liệu cô có nghĩ tới nếu chuyện này ầm ĩ cũng không có lợi cho mình, Hoa Thần thích dạng phụ nữ ngoan hiền, cô làm như vậy sẽ chỉ khiến Hoa Thần gai mắt. Làm như vậy đơn giản muốn mọi người hiểu lầm rằng tôi bám theo kẻ lắm tiền Hạ Mộc Lạo, khiến tôi phải rời xa Hoa Thần, bắt tôi phải nhận thức rõ mình đang đứng ở đâu, ai có thể tiếp cận, ai phải duy trì khoảng cách.
“ Nhiễm Nhiễm, tớ hôm nay không lên lớp đâu. Còn nữa, tớ và anh cậu thực sự không có chuyện gì, tấm ảnh kia chỉ là hiểu lầm thôi.”
Một bức ảnh bay tới chân tôi, trong lòng khẽ động, cúi lưng nhặt lên, đúng là bức ảnh Hạ Mộc Lạo hôn tôi ở bờ biển, nét mặt tôi thực cứng ngắc, còn Hạ Mộc Lạo lại lộ ra ý cười. Mặt sau tấm ảnh có in vài chữ:”Đại học Thánh Hoa, Tô Thiển Thiển. Đồ phụ nữ không biết liêm sỉ, câu dẫn đại gia giàu có Hạ Mộc Lạo.”
Hoa Thần hẳn cũng đã biết, trên trời dưới đất khắp nơi đều là bức ảnh này, tôi không tin Hoa Thần không biết, tự hỏi anh sẽ có cảm giác thế nào nhỉ?
Nếu mẹ không ra khỏi nhà, có thể chậm vài ngày, nhưng chú Từ chắc chắn biết, liệu chú ấy có thể không nói với mẹ không, chỉ mong chú ấy chịu nói chuyện với tôi trước một chút.
“ Nhiễm Nhiễm, tớ đi đây, cậu mau về học đi, sắp muộn rồi.”
Nhiễm Nhiễm vội vã cầm chặt lấy tay tôi, trong mắt ánh lên lo lắng:” Thiển Thiển, sắc mặt cậu tái lắm, có muốn tớ đi cùng không?”
Bỏ tay nó ra, đi từng bước từng bước tới cổng trường, không quay đầu khoát khoát tay về hướng nó:” Nhiễm Nhiễm , cậu về đi, tớ không sao, bây giờ tớ phải về nhà.”
Gió chợt nổi lên khiến tôi có cảm giác đứng không vững, bỗng một bàn tay ấm áp nắm lấy tay tôi, cảm giác ấm áp lan tỏa theo lòng bàn tay chạy vào tận tim, tôi quay đầu lại ôm chặt cô, nghẹn ngào nói:” Hiên nhi, ở bên cạnh em một lúc thôi, được không?”
Không biết là do gió tạt vào mắt, hay là do chuyện kia, nước mắt không nghe lời tuôn rơi lã chã xuống dưới, Hiên nhi, giờ phút này chỉ có chị mới có thể cho em một chút an ủi, cũng chỉ có chị mới có thể khiến em cảm thấy ấm áp.
Cô quay lại ôm tôi, nhẹ nhàng vỗ về lưng tôi:” Thiển Thiển, muốn khóc thì cứ khóc đi. Chị sẽ ở bên cạnh em, đừng nói một lúc, một ngày hay một tuần cũng được.”
Buông cô ra, lau lau nước mắt đọng trên khóe mắt, cố gắng nặn ra một nụ cười thật tươi:” Hiên nhi, chúng ta cùng nhau trốn học đi, em muốn thử trốn học xem sao.”
Đáy mắt Hiên nhi tất cả đều là đau lòng:” Nói thật, chị lớn như vậy rồi mà chưa trốn học bao giờ, vẫn luôn muốn thử, nhưng mà không ai đồng ý giúp chị, hôm nay tự dung túng chính mình đi.”
Vừa đi ra khỏi cổng trường, một đống người xông tới, ánh đèn camera không ngừng lóe sáng, tôi thuận tay che mắt. Bốn phía thực ồn ào, lỗ tai của tôi không ngừng “ù ù”.
Một giọng nam vang lên:” Tô tiểu thư, tôi là phóng viên của tạp chí xxx, xin hỏi cô đã đi theo tổng tài tập đoàn Hạ thị đã được bao lâu rồi?”
Giọng của một người khác lại vang lên:”Tô tiểu thư, tôi là phóng viên của tạp chí xxx, xin hỏi cô đỗ được vào trường Thánh Hoa có phải là do tổng tài Hạ thị tiêu tiền đi cửa sau không?”
“Tô tiểu thư, tôi là phóng viên của tạp chí xxx, xin hỏi cô làm cách nào mà quyến rũ được tổng tài của Hạ thị?”
“Tô tiểu thư, tôi là phóng viên của tạp chí xxx, xin hỏi Hạ thị tổng tài mỗi tháng chi bao nhiêu tiền bao dưỡng cô?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]