Chương trước
Chương sau
Ngủ ở nhà một đêm, ngày hôm sau dậy thật sớm. Lúc tới trường, dường như luôn có một số ánh mắt tựa hồ vô tình liếc nhìn tôi.

Vào phòng học, lẳng lẳng ngồi xuống chỗ của mình. Không tới 10 phút, Nhiễm Nhiễm đến lớp, nó dùng ánh mắt mập mờ nhìn tôi, tôi cũng không rõ là vì sao. Không giống với suy nghĩ của tôi, cứ tưởng hôm nay nó phải thật tiều tụy. Ai ngờ hiện tại thần thái nó lai láng sáng lạn, cũng coi như yên tâm.

Nhiễm Nhiễm đi đến phía trước tôi, cười xảo quyệt:” Thiển Thiển, cậu và anh tớ xem mắt hợp lòng nhau từ khi nào vậy? Thế mà còn gạt tớ, kì cục!”

“ Thiển Thiển, thật không công bằng mà, anh tớ còn chưa bao giờ đưa tớ đi Mộ Phong chơi, các người bắt đầu bao lâu rồi mà đi chơi Mộ Phong ngay cả đứa em gái này cũng quên.” Vẻ mặt Nhiễm Nhiễm không phục nói.

Trong lòng chấn động, đầu óc nhất thời trống rỗng. Chuyện đi Mộ Phong tại sao Nhiễm Nhiễm lại biết, Hạ Mộc Lạo, anh đã nói rằng sẽ không bao giờ gặp, thế mà lại để người khác biết chuyện, đây chẳng lẽ là cái anh gọi là hứa hẹn ư?

Tôi không biết mình làm thế nào mà ra được khỏi phòng học, máu toàn thân dường như đều đông lại, hồn phách thất lạc bay xuống dưới lầu dạy học, Nhiễm nHiễm ở sau lưng bảo tôi, tôi không để ý lấy một chút, tiếp tục đi lên phía trước.

Bỗng nhiên nghe thấy một tiếng:” Mau nhìn kìa, đó là Tô Thiển Thiển, chính là người bên cạnh của tổng tài tập đoàn Hạ thị.”

Lập tức nghe thấy có người nói tiếp:” Sắc mặt tái nhợt nhìn như kiểu người bị bệnh bại liệt ý, không biết tại sao có thể câu dẫn tổng tài Hạ thị trong tay được nhỉ?”

“ Cô ta có thể đậu vào Thánh Hoa nói không chừng là do Hạ thị tổng tài tiêu tiền đi cửa sau cho đấy, nhìn cô ta đi, ánh mắt trống rỗng, biểu tình chất phác, không thể ngờ Hạ thị tổng tài lại có thể bao dưỡng một người phụ nữ như vậy.”

Sắc mặt của tôi rất nhợt nhạt sao? Mặc kệ ánh mắt khác thường của bọn họ, tiếp tục đi lên phía trước. Việc này là Hạ Mộc Lạo nói? Trải qua đêm hôm đó, nếu bảo là hắn nói tôi có điểm không tin.

Hơn nữa, việc này hình như có rất nhiều người biết, nếu là Hạ Mộc Lạo nói sẽ không đến mức tất cả mọi người đều biết, Nhiễm Nhiễm là em gái hắn, nếu thật sự là hắn nói thì hẳn là chỉ có mình Nhiễm Nhiễm biết, người khác sao có thể biết được?

“ Thiển Thiển, cậu đi đâu?” Nhiễm Nhiễm đuổi theo, hoảng hốt giữ chặt lấy tay tôi.

Ném ra một câu:” Nhiễm Nhiễm, sao cậu lại biết anh cậu đưa tớ đi Mộ Phong?” Thanh âm rất nhẹ, giống như đang hỏi Nhiễm Nhiễm, lại giống như tự hỏi chính mình.

Nhiễm Nhiễm lo lắng nhìn tôi:” Thiển Thiển, cậu sao vậy, có phải anh tớ bắt nạt cậu không? Nói cho tớ nghe, tớ sẽ đứng về phía cậu.”

“Nhiễm Nhiễm, hãy tin tớ, tớ và anh cậu thực sự không có quan hệ. Nói cho tớ biết, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, tại sao mọi người đều cho rằng tớ và anh cậu có mối quan hệ đặc biệt?” Điều khiến tôi hoang mang là tại sao mọi người đều biết. May là ai cũng nghĩ là Hạ Mộc Lạo, nếu chuyện của tôi và Hoa Thần cũng bị công khai, tôi thực sự không thể sống ở Thẩm Phong được nữa.

“ Thiển Thiển, ảnh cậu và anh tớ hôn môi ở bãi biển được phóng to, ở đâu cũng có, trên đường còn được phát tặng miễn phí, anh trai tớ vừa đẹp trai vừa nổi tiếng, người khác đương nhiên sẽ tò mò chị dâu tương lai của tớ là ai a.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.