*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi thấy nó có vẻ thực sự tức giận, bèn vội vàng giơ cao hai tay nói: “Được rồi được rồi, bây giờ tôi đi tới rút vật đó ra là được chứ gì? Những tôi phải nói trước tình huống xấu nhất là nhỡ đâu, tôi nói là nhỡ đâu! Tôi không phải là người hữu duyên mà chị muốn tìm thì làm thế nào bây giờ?”
Nghe tôi nói như thể con rắn trắng trở nên âm trầm, tốt rồi, không cần nói tôi cũng biết kết cục của “nhỡ đâu không phải”
Thế nhưng, khi nghĩ tới mình sắp chết trong tay con rắn lớn này, tôi lại cảm thấy hơi không cam lòng, thể là tôi bỏ vào trong lối đi và nói với3con rắn đã vào từ trước: “Chị Bạch à, nếu tôi không phải người đó thì chị cũng không cần nản chí! Tôi nói cho chị biết là tôi quen rất nhiều thần tiên có pháp lực cao cường, nếu thật sự không được thì chị thả tôi ra ngoài, tôi dùng nhân cách bảo đảm nhất định sẽ tìm được người hữu duyên đó về đây!”
Ai ngờ con rắn trắng nghe xong còn chẳng buồn nhấc mí mắt lên, ngay lúc tôi vừa chui ra khỏi khe hẹp, thì nó lập tức dùng thân thể cuốn lấy tôi sau đó nháy mắt đã đưa tôi lên trên tảng đá...
Xem ra là nó muốn ép buộc đây! Được hay không tôi đều phải thử một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852492/chuong-1688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.