*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến lúc đó nó sống hoàn toàn bằng bản tính, thì không biết sẽ còn gây ra tai họa to lớn đến mức nào nữa.
Nghĩ tới đây Tuệ Không mượn lực lượng của viên nội đan để đứng dậy, sau đó chậm rãi đi tới bên cạnh con rắn, khi nhìn thấy nó bị thương rất nặng thì cảm thấy hơi đau lòng.
Nhưng sau đó Tuệ Không thở dài một tiếng, nói: “Từ khi tôi xuất gia đến nay luôn tuân thủ giới luật, chưa từng nghĩ bây giờ lại phá3cả hai giới..
Trước đó tôi muốn giết lão đạo sĩ đó, hiện giờ lại sinh lòng thương hại với cô
Xem ra bần tăng chắc phải mang một thân đầy tội nghiệt mà rời đi thế gian này
Thế nhưng Bạch Linh Nhi à, tôi không muốn nội đan của cô là bởi vì tôi không thể vì tính mạng của mình mà không để ý đến sống chết của cô
Tương tự như thế tôi cũng không thể vì đảm bảo tính mạng của cô mà không để ý sống chết của người khác.”
Lúc đó con rắn trắng bị thương rất nặng, vì thế nó nghe Tuệ Không lải nhải một lúc lâu bên tại mình mà không hiểu ông muốn nói gì?
Tuệ Không thấy con rắn trắng vẫn luôn bình0tĩnh nhìn mình thì động lòng thương hại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852491/chuong-1687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.