*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con rắn trắng lúc này đã bị bột hùng hoàng giày vò không ra hình thù gì nữa, mà cặp mắt của nó cũng đang biến thành màu đỏ
Tuệ Không biết con rắn sắp không kiềm chế được, thế là ông liền đứng giữa con rắn và vị đạo sĩ, ông nói: “Vị đạo hữu này, hãy nghe bần tăng nói một lời!”
Đạo sĩ đó nhìn thấy cả người Tuệ Không nhếch nhác thì khinh bỉ bảo: “Đại sư tội gì phải làm bạn với một con yêu3tinh? Nhất định là bị sắc đẹp của con rắn yêu này mê hoặc, nếu như đại sư thành tâm hối cải thì tôi sẽ tự mình hướng người dân nơi này cầu xin cho đại sư.” Tuệ Không nghe xong hừ lạnh một tiếng nói: “Ông trời vẫn có đức hiểu sinh, đạo hữu không hỏi rõ phải trái vừa đi lên đã muốn giết chóc, chẳng lẽ không sợ nhân quả tuần hoàn hay sao?” Đạo sĩ nghe xong cười gian và nói: “Đại sư yên tâm, tôi sẽ không dễ dàng giết chết con rắn trắng này, chỉ cần nó chịu tự mình giao ra yêu đan thì tôi sẽ thả nó đi làm một con rắn bình thường được0chứ?” Tuệ Không nghe xong bèn hiểu ý muốn của lão đạo sĩ có cái mũi trâu này, nếu như vậy thì càng không thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852490/chuong-1686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.