*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghe cô ta nói nhẹ tênh thì hơi tức giận: “Trước đó chúng tôi có bốn người xuống dưới, một người bị thương nặng, hai người không ra hình người nữa, còn có một người vẫn hôn mê bất tỉnh! Cô nói với tôi những cái đó đều không liên quan đến cô hả? Còn cái thị trùng gì gì kia là thế nào? Vì sao lại biển con người trở thành giống như động vật thân mềm?” Bạch Linh Nhi hơi có vẻ chột dạ, cô ta nói: “Tôi bị nhốt ở chỗ này đã trên nghìn năm, dù sao cũng phải làm3chút chuyện để giết thời gian chứ! Những thị trùng đó chẳng qua bị dính một ít yếu khí trong lúc tôi tu luyện, cho nên mới có vài phép thuật khống chế xác chết
Tôi nghĩ chúng nó bị nhốt ở đây cũng không gặp được người sống, chắc chắn sẽ không hại đến mạng người đâu! Nhưng ai ngờ nhóm các anh đột nhiên từ trên trời giáng xuống, cho nên mới không cẩn thận bị trúng thi trùng.”
“Thế còn người bị thương nặng kia thì sao? Vết thương bên ngoài của anh ta khá nghiêm trọng, xương cột sống cũng bị gãy rồi!” Tôi nói.
Bạch Linh Nhi đáp một cách vô tội: “Tôi nào biết xương cốt của anh ta gãy ra làm sao?0Lúc ấy tôi còn đang ngủ cơ mà?”
“Không phải cô quấn gãy à?” Tôi không tin cho lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852493/chuong-1689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.