*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thuyền cứu hộ đi lên phía trước được một đoạn, tôi bắt đầu nhắm mắt cảm nhận bên dưới nước. Nói thật... tôi chẳng cảm giác được cái gì. Tuy nhiên lúc này tôi chú ý tới những nhân viên tìm kiếm trên mặt nước, phát hiện bọn họ đã chia hồ chứa nước thành những ô vuông nhỏ, sau đó một chuyến ba người phụ trách một ô vuông, cứ như vậy trải thảm tìm kiếm... Còn vùng nước chúng tôi hiện đang đứng đã có người tìm thử từ trước rồi.
Theo lý thuyết, cách tìm kiếm dưới nước này đã là khoa học nhất rồi, nếu vẫn không tìm thấy thì vô2cùng có khả năng là phía dưới vốn dĩ chẳng có cái gì cả. Tôi suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nói với anh điều khiển thuyền, bảo anh ta lái thuyền lên đằng trước những nhân viên tìm kiếm kia đi, chúng tôi muốn xem xét kỹ trước bọn họ một bước rồi hẵng nói. Dù sao nếu khẳng định được vùng nước này không có gì cả, tất nhiên tôi cũng không cần thiết phải tiếp tục lãng phí thời gian ở đây.
Các thuyền cứu hộ khác thấy chúng tôi lại một mạch lên phía trước, đều nhìn với ánh mắt kinh ngạc. Suy cho cùng, tôi ở trong mắt họ cũng không phải là nhân viên cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851990/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.