*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau lưng tôi lập tức đổ mồ hôi lạnh, hóa ra ở đây đích thực có sắp đặt! Chỉ không biết là người bày ra bố cục này muốn hại ai? Lúc này Đinh Nhất quay đầu lại liếc nhìn tôi và trầm giọng nói: “Có lẽ không phải cố ý chuẩn bị cho chúng ta, cậu và tôi có thể xuất hiện ở đây đều là tình cờ, người mà kẻ bày trận muốn hại chắc hẳn là người khác.”2Tôi hơi đau đầu nói: “Có lẽ không phải nhằm vào anh và tôi, nhưng mẹ nó bây giờ lại nhốt hai anh em mình ở đây! Bây giờ tôi chỉ hy vọng nhóm Bạch Kiện có thể đến đây chậm một chút, tuyệt đối đừng lên bờ đúng cái thời điểm chết tiệt này là được...”
Nhưng chuyện ở đời thường đều là sợ cái gì thì tới cái đó. Tôi vừa dứt lời thì nghe cách đó không xa truyền đến tiếng động cơ của thuyền cứu hộ tắt máy, tiếp theo tôi nghe thấy Bạch Kiện hùng hùng hổ hổ nói: “Đờ mờ, đôi giày da tôi mới mua!!”
Tôi nghe thấy thì lập tức thầm trợn trắng mắt, nghĩ thầm thằng cha xui xẻo này, đến lúc này rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851991/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.