Tôi thấy thế vội hỏi chú Lê: "Muộn thế này còn gọi bọn cháu, có việc gì thế ạ?"
Chú Lê chỉ túi du lịch màu đen trên bàn rồi nói: "Cháu mở ra xem thì biết..."
Tôi để Đinh Nhất để ý Kim Bảo, sau đó mở túi du lịch ra xem, ôi trời! Bên trong đều là nhân dân tệ màu phấn hồng, tôi đếm sơ sơ cũng hơn trăm vạn...
"Cái này... cái này là ai mang đến ạ?" Tôi giật mình.
Chú Lê bình tĩnh nói: "Trời vừa xẩm tối, chú nghe thấy có người gõ cửa nên ra xem thì thấy là một người lạ mặt. Sau khi đưa cái túi cho chú, cậu ta chỉ nói có một câu, đây là tiền thù lao, xin nhận lấy. Nói xong thì bỏ đi luôn, không thêm được câu nào."
Tôi há miệng nửa ngày không nói được gì, nói thật, mặc dù trong tài khoản của tôi đã từng có lúc có số dư hơn trăm vạn, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhiều tiền mặt như vậy! Tay tôi cầm một xấp tiền lên, lật nhẹ một cái, phát hiện seri tiền không đều nhau, xem ra ngài Vương này rất có tâm!
Tôi thấy chú Lê không nói gì, chỉ tay vào cái túi hỏi: "Vậy làm sao bây giờ? Tiền này nhận hay không nhận ạ?"
Chú Lê nghĩ một lúc rồi nói: "Cứ nhận trước đã, nhưng cũng không thể để trong ngân hàng, người kia đã trực tiếp đưa đến chỗ chú, nên tiền này không để ở đây được... Kiểu này, các cháu cứ mang về nhà cất đi đã, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ thì không được động vào, nếu quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5001892/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.