Lúc tôi đứng trên đống đá vụn bên bờ biển thì lập tức cảm nhận được tàn hồn của Vương Hàm. Thế nhưng nhìn xung quanh thì trừ đá vụn lại không có thứ gì khác. Nếu như thi thể Vương Hàm nằm trên đống đá vụn này thì cũng đã sớm bị nước biển cuốn đi rồi!
Nghĩ vậy, tôi tiếp tục đi tới, mặc dù vẫn không thấy gì, nhưng lại cảm nhận rõ ràng Vương Hàm ở gần đây...
Thế là tôi tiếp tục đi theo cảm giác của mình, không bao lâu sau, tôi phát hiện bên dưới vách núi có một hang động cao hơn nửa thân người. Bình thường khi thủy triều dâng thì hang động này sẽ ngập nước, hơn nữa lại nằm trong góc khuất nên dù thủy triều xuống, không đến gần thì cũng không thể nhìn thấy cửa động.
Lúc này Đinh Nhất lấy đèn pin chiếu vào trong, không gian khá lớn, hơn nữa còn có trầm tích bên trong. Có thể vì bóng ma hang động Quý Châu lần trước, cho nên tôi không muốn tự vào trong nên nói với Lâm Hải để nhóm thợ lặn vào trong tìm, chắc chắn thi thể ở trong động.
Sau khi Vương Hàm rơi từ trên xuống, thi thể bị nước biển đẩy vào trong động, vì cửa hang này quá nhỏ nên sau khi thủy triều xuống, thi thể bị mắc cạn ở trong...
Nhìn thấy mấy người thợ lặn đi vào động, tôi xoay người đi về thuyền, quyết định ngồi làm ông chủ chỉ tay năm ngón. Lâm Hải nhát gan nên cũng không đi theo vào, thế nhưng chuyện này không phải tự tìm được thi thể là xong, nhất định phải thông báo với cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5001891/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.