Buổi tối tâm trạng của tôi không tệ nên rủ Đinh Nhất ra ngoài ăn thịt xiên nướng, còn uống mấy chai bia. Chuyện của Chiêu Tài cuối cùng cũng tạm ổn, có viên nội đan này bảo vệ, ít nhất trong vòng hai mươi năm tới tôi không phải lo lắng đến an nguy của chị ấy.
Vì có Đinh Nhất đi cùng nên tôi yên tâm uống rượu, hơn nữa tửu lượng của tôi có hạn nên uống đến bình thứ ba đã bắt đầu lâng lâng. Lúc này thấy Đinh Nhất nói: "Cậu ngoan ngoãn ngồi ở đây cho tôi, tôi đi thanh toán tiền, đừng có lộn xộn đấy!"
Nhìn Đinh Nhất đi tới chỗ ông chủ quán thịt tính tiền, trong lòng tôi còn nghĩ, coi tôi là trẻ con à? Còn ngoan ngoãn ngồi đợi... Kết quả trong một chốc, tôi có cảm giác có người dìu mình đi.
Suy nghĩ đầu tiên chính là Đinh Nhất quay lại, nên tôi ung dung lắc lư đứng lên, không suy nghĩ gì đã đi theo người kia, đi một lúc tôi mới cảm thấy không đúng lắm.
Tôi nhớ rõ Đinh Nhất dừng xe cách quán thịt chưa đến 50 mét, cứ coi như say rượu đi chậm thì cũng phải đến rồi chứ? Sau đó cảm giác càng đi hai bên đường càng yên tĩnh thế?
Lúc này tiếng điện thoại quen thuộc vang lên, tôi mơ mơ màng màng móc điện thoại ra, là Đinh Nhất gọi! Đinh Nhất!! Nếu như là Đinh Nhất gọi đến, vậy bây giờ ai đang dìu tôi?
Ngay lúc đó, tôi giật nảy mình, hơi rượu bay sạch! Mặc dù đã tỉnh nhưng người lại không có sức. Tôi biết nếu bây giờ phản kháng nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5001893/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.