Nghe đến lời bảo đảm của đối phương, Trần Bình cũng gật đầu.
“Được rồi, nếu cậu đã nói như vậy rồi, vậy cậu sau này cứ theo tôi là được rồi”
Trần Bình cũng không nghĩ đến rằng bản thân vậy mà vô tình nhận được vật nuôi.
Nhưng nói gì đi chăng nữa, lần này đến Kỳ Trung, thứ anh nhận được cũng không hề nhỏ.
Cuối cùng thì cũng tìm ra được trận truyền tống mong muốn, bây giờ Trần Bình rất nóng lòng tới vùng lục địa kia ngay lập tức.
Nhưng mà anh cũng biết chuyện này khá vội vàng, lỡ như tiến vào Kỳ Trung một cách tùy tiện thì chỉ khiến bản thân chuốc thêm phiền phức.
Trần Bình đã dập tắt được sự kì vọng đó ở trong lòng.
Anh biết rằng hiện tại việc quan trọng chính là rời khỏi nơi này.
Nơi này chẳng qua chỉ là một nơi để rèn luyện mà thôi, phỏng đoán rằng giá trị tồn tại ở đây là giúp người ta kiếm thêm được vài món đồ.
Lúc Trần Bình mạo hiểm tìm cách thoát ra khỏi nơi này thì vùng không gian này đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Mấy tên đệ tử kia đều lộ ra những khuôn mặt kinh hãi, bọn họ còn không biết cuối cùng chuyện gì đã xảy ra nữa.
Mà vào lúc này, Khương Tư Phong cũng nhìn Trần Bình, chết lặng.
“Chuyện này là sao..” Tuy rằng Khương Tư Phong cách nơi này khá xa, nhưng anh cũng bắt đầu cho rằng mọi chuyện đều do Trần Bình tạo ra.
Trần Bình cũng liếc nhìn thỏ xám, có lẽ chuyện này đối phương mới có thể giải thích được.
“Quên không nói với anh mất, trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694218/chuong-2827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.