Nói đến đây, Khương Tư Phong dường như đã nhận được sự oan ức rất lớn, nghĩ đến những ấm ức đã trải qua đành phải cắn răng mà chịu đựng.
Chỉ những người anh em của anh ta khi nhìn thấy cảnh tượng này thì không thể kìm nén được sự bực tức mà thể hiện ra bên ngoài.
“Đại ca, anh không nên bỏ qua cho đám người này như vậy, ai biết được sau này sẽ còn xảy ra những điều gì tồi tệ hơn nữa.”
“Đúng vậy, ở đây chỉ có hai người cho dù có giỏi như vậy cũng nên làm như thế nào đây?”
“Chúng ta hôm nay phải cho chúng biết về sự lợi hại của Đao Vân Tông một chút!”
Nói xong rồi mọi người lập tức sắp xếp muốn chỉnh đốn Trần Bình.
Sư Chấn Thiên đối với họ mà nói thì không cần nhắc đến, tuy rằng anh ta to con thô kệch nhưng bọn họ không cảm thấy bị yếu thể hơn.
Trần Bình với người này thì hoàn toàn không giống nhau. Rõ ràng anh ta ngồi bên cạnh không nói bất cứ lời nào, nhưng mà lại có cảm giác rất là đáng sợ.
Dường như chỉ vài động tác nhỏ trên tay là anh ta có thể làm vỡ mọi thứ
Người ở Đao Vân Tông vốn là rất được cưng chiều, bọn họ như thế nào làm sao có thể chịu được đối phương chèn ép chính mình.
“Thật ồn ào đi, cậu đưa toàn bộ bọn họ ra ngoài hết, tôi vẫn còn chuyện muốn nói với con thỏ nhỏ này”
Trần Bình quay đầu lại nói một câu, dù sao thì anh vẫn chưa nói hết chuyện cho thỏ xám.
Nghe đến như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694217/chuong-2826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.