Có người nói rằng đây là một cánh cửa, cũng có người nói đây là một cái Truyền Tống Trận.
Tất cả mọi người xôn xao đủ kiểu đối với chuyện này, nhưng ai không có ai nói rõ ràng được đó là cái gì.
Trần Bình nghe được lời này cũng vô cùng kích động, có lẽ đây chính là thứ anh muốn tìm kiếm!
“Chẳng qua gia tộc này của bọn họ đã biến mất rất nhiều năm, cho nên cuối cùng cũng chỉ còn lại là bí mật mà thôi, tôi cũng chỉ có thể dẫn theo các người đến nơi này, lấy thân phận của tôi là không thể tiến vào trong đó được.
Nghe được lời thỏ xám nhỏ nói, Trần Bình cũng không nói thêm gì, chỉ yên lặng gật gật đầu.
"Nếu cậu đã nói rõ ràng mọi chuyện như vậy rồi thì đi đi, cậu có thể đi rồi”
Nói xong Trần Bình đã đi về phái ảo cảnh, Sự Chẩn Thiên cũng đi theo sau, anh ta cũng đắm chìm bên trong chuyện xưa này, không nghĩ tới nơi này lại còn có một bí mật như vậy.
Thỏ xám nhỏ nhìn thấy Trần Bình tiến vào trong, trên mặt nó cũng lộ ra tươi cười vô cùng có tính người.
“Hy vọng các người chính là người có duyên trong truyền thuyết, nếu có thể mở ra bí mật này thì các người sẽ phát tài lớn rồi”
Thỏ xám nhỏ ở sau lưng Trần Bình vui vẻ một lúc, cũng không có đi theo, chỉ là yên lặng nhìn đối phương đi tới.
“Lão Đại, cậu có cảm thấy con thỏ này rất kì lạ hay không?”
Sư Chấn Thiên không nhịn được ở bên cạnh nói nhỏ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694213/chuong-2822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.