“Các người muốn tìm kiếm bí mật của nhà họ Lãnh đúng không?” Con thỏ đột nhiên mở miệng nói chuyện làm cho Sư Chấn Thiên cười run rẩy hết cả người.
Sư Chấn Thiên có thể nào cũng không nghĩ đến đối phương sẽ mở miệng nói chuyện, loại cảm giác kì diệu này khiến người ta khó có thể thừa nhận.
Trái lại là Trần Bình không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, ngược lại càng cảm thấy hứng thú mà nhìn con thỏ.
“Không nghĩ tới cậu còn có thể nói chuyện, nếu đã như vậy thì cậu hãy dẫn chúng tôi đến xem bí mật của nhà họ Lãnh đi.”
Trần Bình cười tủm tỉm nói xong, con thỏ này còn bày ra dáng vẻ của một nhà nhà thông thái, trông cũng rất đáng yêu.
Chỉ là không biết con thỏ nhỏ này có thực lực như thế nào, hơn nữa cũng không biết nó rốt cuộc là tốt hay xấu, cho nên Trần Bình cũng giữ lại một chút suy nghĩ của bản thân mình.
Con thỏ nhỏ quơ quơ lỗ tai, ý muốn Trần Bình buông nó ra.
"Tôi sẽ dẫn các người đến đó xem nhưng các người phải đảm bảo là không được động đến tôi”
Ánh mắt đỏ rực của con thỏ không ngừng chuyển động, Trần Bình gật gật đầu, coi như là đồng ý với đối phương. “Một lời nói ra, tứ mã khó truy, nếu đã như vậy, vậy anh nhanh chóng đi theo tôi đi”
“Sau khi con thỏ nhỏ rơi xuống trên đất, lấy tốc độ nhanh nhất nhảy về phía trước, không thể phủ nhận là tốc độ này rất nhanh.
Trần Bình và Sư Chấn Thiên cũng nhanh chóng đuổi kịp, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694212/chuong-2821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.