Anh ta lao thẳng đến trước mặt Trần Bình, bắt đầu cầu xin Trần Bình giúp đỡ anh ta.
"Đại ca, nếu anh có thể ra tay giúp tôi, thế thì thật sự là quá tốt!” Bạch Nam Địa nhìn Trần Bình đầy kỳ vọng, nóng lòng muốn đem tất cả đồ đạc trong nhà mình đưa cho Trần Bình.
"Tôi có thể đem tất cả tiền của tôi cho anh, mong anh hãy cứu tôi!” Thái độ của Bạch Nam Địa rất ti tiện.
Trần Bình không ngờ thái độ anh ta lại ti tiện như vậy, điều này khiến anh có chút không quen.
“Không có vấn đề, chỉ cần mua một viên đan dược là đủ để cứu mạng rồi, cơ thể của mấy người cậu cũng không có quá nghiêm trọng”.
"Của cậu đây” Trần Bình đưa viên thuốc cho anh ta.
Những loại đan dược này vốn dĩ được bán trong cửa hàng của anh, cho nên cũng không quá đắc đối với Trần Bình,
Nghe xong những lời này, ngay tức khắc Bạch Nam Địa vô cùng cảm động. Anh ta kích động vươn thẳng tay, cẩn thận nhận lấy những viên đan dược trong tay Trần Bình, một ngụm nuốt xuống.
Bây giờ anh ta vô cùng kính trọng Trần Bình.
Nhìn anh ta uống thuốc, vẻ mặt Trần Bình cũng rất hài lòng.
Nụ cười rạng rỡ trên mặt anh, anh cười tủm tỉm khi nhìn thấy anh ta uống viên đạn dược.
Bạch Nam Thiên cùng Bạch lão gia cũng có chút tò mò nhìn nhau, muốn xem rốt cuộc đây là tình huống gì. Sau khi uống Bạch Nam Địa liền lộ vẻ kinh ngạc, anh ta cảm giác cơ thể mình có chút khác thường.
Cảm giác như các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694194/chuong-2803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.