Nghe thấy lời nói của Trần Bình, vẻ mặt ông cụ cũng trở nên tươi sáng hơn. Ông ta không ngờ rằng có một ngày sẽ có người phát hiện ra bí mật của mình.
“Nếu như ông không thành thật nói ra, có thể sau này nó sẽ ảnh hưởng đến người nhà của ông. Nếu như tôi đoán không nhầm thì người trong nhà ông ít nhiều cũng bị làm hại rồi nhỉ” Trần Bình lên tiếng nói một cách rất thản nhiên, anh đã nhìn rõ tất cả mọi thứ từ lâu rồi.
Trên thực tế anh ít nhiều cũng hiểu được một chút về rất nhiều chuyện, nhất là bí mật trong truyền thuyết này.
Bạch Nam Thiên cũng nhìn Bạch lão gia với vẻ lo lắng, vẻ mặt của anh ta cũng không còn dễ nhìn nữa.
Bạch Nam Địa cũng như vậy.
Hai người bọn họ đều đồng thanh lên tiếng: “Cha à, cha nói ra đi. Nếu không người trong nhà cha sẽ bị ảnh hưởng, hơn nữa nghe người ta nói như vậy là cha bị người ta hại đó. E rằng người đó cũng sẽ không buông tha cho cha đâu”.
Bọn họ thật sự vô cùng quan tâm đến tình hình sức khoẻ của cha mình, nếu như đối phương vẫn muốn đối phó với ông cụ thì với tình hình sức khỏe của ông ta, e rằng ông ta sẽ không chống đỡ nổi.
Nghĩ đến điều này, vẻ mặt của mọi người đều trở nên khó coi.
Trần Bình thở dài, nếu như ông cụ không muốn nói thì anh cũng không còn cách nào khác. Bạch lão gia ậm ừ một lúc lâu, cuối cùng cũng lên tiếng nói.
“Trên thực tế, trước kia tôi có đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694193/chuong-2802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.