"Đúng rồi, gần đây Cổ Nhạc Nhạc học tập thế nào? Chẳng lẽ cậu ta thực sự có thể luyện chế vũ khí, hoặc là mấy loại hình trận pháp gì đó sao?"
Thật ra trong lòng lão Loan cũng rất quan tâm đến vị sư đệ kia.
Dù nói thế nào thì hai người họ cũng có trận cá cược, nếu ông ta không sánh bằng Cổ Nhạc Nhạc thì quả là có chút mất mặt.
Càng quan trọng hơn là tất cả mọi người đều học cùng một vị sư phụ, tri thức ông ta mà không học được bằng nửa người ta thì quả là khó xử!
"Con nghe Cổ Nhạc Nhạc nói cậu ấy học được rất nhiều thứ, với cả."
Nói đến đây, Hoa Vân Doanh có chút ngại nhìn thoáng qua sự phụ mình, không biết lời tiếp theo có nên nói hay không.
Lão Loan có chút tò mò, không biết rốt cuộc đối phương muốn nói gì. "Con có gì thì cứ nói, đừng ngại, không cần thiết phải ấp úng, ta cũng không phải là người có lòng dạ hẹp hòi gì".
Thật ra thì lão Loan vẫn vô cùng rộng lượng đối với việc này, mặc dù ông ta rất muốn thắng, nhưng ông ta sẽ dùng cách đường đường chính chính mà thắng.
Nghe sư phụ nói vậy, Hoa Vân Doanh cũng buông được tảng đá trong lòng xuống.
"Con nghe sư tổ nói, sức học của Cổ Nhạc Nhạc tiến bộ rất nhanh, hình như có thể dễ dàng học được nhiều | thứ."
"Nói là trận pháp hay luyện khí gì đó đều học rất được" Hoa Vân Doanh hờ hững nói một câu, suýt thì làm cho lão Loan tức chết. Ông ta có nằm mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694157/chuong-2766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.