Trần Bình khiêm tốn cất lời, anh luôn không thích tranh công về mình. - Dù sao nhiều lời cũng vô ích, nói khoác nhiều như vậy cũng sẽ chỉ ra vẻ mình rất vô vị.
Nghe được lời giới thiệu của Trần Bình, đáy mắt Cổ Nhạc Nhạc không nhịn được lóe lên vẻ hưng phấn.
| Cậu ta cảm thấy Trần Bình thật hợp khẩu vị của mình.
"Ha ha, thì ra là vậy."
| Vẻ khinh miệt của Trương Thành Băng với Trần Bình cũng nhiều hơn một phần, anh ta không ngờ Trần Bình là người không dám nói ra cả câu chuyện cuộc đời mình.
| Hám Thừa Phong thấy cảnh này, không nhịn được cười trộm trong lòng, vì ông ta biết chuyện sẽ phát triển thành thế này.
| Hám Thừa Phong cũng rõ ràng Trương Thành Băng là loại người gì, càng rõ ràng hơn là Trần Bình trước giờ không phải là người dễ thỏa hiệp.
Một khi hai người va chạm nhau, tất nhiên sẽ bùng ra lửa lớn.
| Mà mình thì có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi, từ đó thu được vô số chỗ tốt.
"Được rồi, mọi người không cân đối chọi gay gắt nữa, cuộc tranh tài chính thức bắt đầu!"
| Hám Thừa Phong ra lệnh một tiếng, trực tiếp yêu cầu các thí sinh bước lên đài.
| Lần này, Hám Thừa Phong cũng chuẩn bị | cho họ là chuyên dụng để luyện đan và dược
liệu. - "Một người chỉ có hai phần dược liệu, nếu như luyện hỏng thì sẽ rời khỏi cuộc thi."
| Hám Thừa Phong tuyên bố quy củ, lần này rõ ràng có chút keo kiệt.
Dựa theo tình hình thì ít nhất cũng phải chuyện bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694091/chuong-2700.html