Chu Văn Kiệt có chút khiếp sợ nhìn Trần. Trác Phi, không ngờ đối phương lại chủ động nói
lời như vậy.
"Trần Trác Phi, đồ con hoang, to gan lắm, dám nói vậy với tôi à?"
"Chuyện nhà họ Chu chúng tôi từ lúc nào đến phiên chú làm chủ! Chú chỉ là một tên đầy tớ, một tên súc sinh!"
- Chu Văn Kiệt càng mắng càng hăng, tâm trạng Trần Trác Phi lại càng vui vẻ.
Đúng lúc nhà họ Chu loạn thành một đống tơ vò, Trần Bình cũng đón tiếp một vị khách thần bí khác.
Người này chính là Tỳ Hưu.
Anh ta đi một chuyến tới Hoa Duyệt thành, lại bị yêu thú liên tiếp chặn đường, thừa dịp bay giờ lũ yêu thú lui đi, nên trở lại thành Thiên Lăng lần nữa.
Thế nhưng lúc này anh ta đã không tìm được tung tích của Cổ Tiêu Thị.
Anh ta cũng không cho rằng do Cổ Tiêu Thị lựa chọn thoát đi, mà đổ hết lên đầu thành chủ.
Hai ngày nay anh ta cũng nghe được chút tin đồn.
Nói bên cạnh thành chủ có một người phụ nữ cực kỳ quyến rũ.
Tỳ Hưu cho rằng thành chủ ham sắc đẹp của đối phương cho nên mới dẫn Cổ Tiêu Thi đi.
| "Tôi có cái giao dịch, anh có muốn làm không."
| Cả người Tỳ Hưu đen nhánh, đúng trong góc tối nhìn chằm chằm Trần Bình.
Thấy dáng vẻ thần bí của đối phương, Trần | Bình chỉ cảm thấy buồn cười.
Lúc Tỳ Hưu xoay người tiến vào trong sân, anh và Sư Chấn Thiên đã phát hiện ra đối phương, có điều rất ăn ý lựa chọn giả bộ như không thấy.
"Vậy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694088/chuong-2697.html