Trước đó Trần Bình có nói sẽ tạm thời đấu giá một vài thứ, có điều chuyện này vẫn luôn không có chứng thực, mọi người đương nhiên cũng không có hứng thú.
Mà lúc này, Trần Trác Phi lại thấy Tàng Bảo Lâu mở cửa.
Ông ta lặng lẽ chạy tới, có chút mong đợi nhìn vào phía trong phòng.
- Ông ta nhìn thấy Sư Chấn Thiên đang bận rộn, cùng với Trần Bình đang chi trái trẻ phải.
| Mặc dù ông ta không biết Sự Chấn Thiên, nhưng ông ta nhận ra Trần Bình.
"Ông chủ, cửa hàng của anh bây giờ khai trương lại sao? Tôi thực sự đã chờ quá lâu rồi!" Trần Trác Phi có chút hưng phấn lên tiếng.
Đương nhiên Trần Bình nhận ra người đàn ông này, đối phương là một trong những người đến mua nhẫn trữ đồ.
Anh cẩn thận nhìn thoáng qua Trần Trác Phi, phát hiện khí chất của đối phương đã hoàn toàn biến hóa.
Anh nhớ hồi mới gặp cái người này, dáng vẻ của ông ta là nghèo túng.
Không ngờ lúc này lại trở nên có tinh thần thế. - Quang trọng hơn là, khí vận của Trần Trác Phi cũng có chút khác biệt. II
"Đã lâu không gặp, tôi thấy tình hình của ông càng ngày càng tốt." Trần Bình cười híp mắt nói, đáy mắt hiện lên tia vui mừng.
Anh có thể nhìn ra tâm địa đối phương không xấu, coi như là một người không tệ. - "Đúng vậy, đã lâu không gặp, gần đây tôi khá may, bây giờ anh bán đồ à? Tôi muốn mua một chút?"
Trần Trác Phi nhớ mãi không quên Trần Bình, nhẫn trữ đồ của anh đúng là giúp ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694087/chuong-2696.html