Sư Chấn Thiên luôn luôn là một người không nói láo, anh ta rất kiêu ngạo nên sẽ không cúi đầu trước mặt con người.
Làm cha, ông ta hiểu rất rõ tích cách của con trai mình. Nếu đối phương đã thề thốt một cách chắc chắn như thế thì ông ta cũng phải tin một lần mới được.
| "Cha yên tâm đi, nếu như cha không phục những gì con làm, con nói thì hoan nghênh cha tới đánh con."
Sự Chấn Thiên ở thế giới loài người lâu nên khó tránh khỏi lúc nói chuyện sẽ xen lẫn một số cách nói của con người.
Trần Bình nghe anh ta nói thế thì cũng có chút muốn xông lên đánh anh ta.
"Thằng nhóc thúi này, nói chuyện đàng hoàng cho cha!"
Sư Chấn Thiên cười tủm tỉm đi thẳng tới trước mặt Trần Bình, trên mặt anh ta có treo nụ cười xán lạn, anh ta không ngờ rằng lần này mình lại có thể đưa ông già trong nhà tới đây một cách thuận lợi như thế.
"Lão đại, tôi còn tưởng rằng mấy người cổ hủ trong nhà sẽ không đồng ý đi cùng tôi chứ, ai ngờ lần này lại bị tôi thuyết phục một cách nhẹ nhõm như thế"
Sư Chấn Thiên nói đến đây thì tỏ vẻ đắc ý.
Anh ta hiểu rất rõ tính cách của người nhà mình, bọn họ không bao giờ tùy tiện tin tưởng những lời mình nói.
Thế nhưng không ngờ rằng khi Sư Chấn Thiên vừa mới biểu đạt những gì mình muốn nói | thì cả nhà đã liên quyết định muốn đi theo anh ta.
Mặc dù trong lòng Sư Chấn Thiên rất thắc mắc nhưng anh ta vẫn dẫn bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694040/chuong-2649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.