"Năm trăm viên nguyên thạch."
Đối phương trực tiếp ra giá.
Nghe vậy, Cổ Tiêu Thi nghiêng đầu, ánh mắt mong đợi nhìn Tỳ Hưu.
Cô thực sự không có tiền dư.
Tỳ Hưu nửa tin nửa ngờ nhìn đối phương một chút, cuối cùng vẫn chọn tin tường.
Móc ra năm trăm nguyên thạch, sau khi mua cái túi bột phấn này,Tỳ Hưu liền bị kéo ra ngoài.
Thấy dáng vẻ sợ hãi rụt rè của Cổ Tiêu Thị, Tỳ Hưu cũng không nhịn được lên tiếng.
"Cái thứ mà cô mua này tốt nhất là có tác dụng, nếu không thì..."
Thấy dáng vẻ không vui của Tỳ Hưu, Cổ Tiêu Thi cũng vội vàng lên tiếng giải thích một phen.
"Thứ này là hàng thường của Hối bảo lâu, chỉ có người chuyên nghiệp mới biết bọn họ đang bán những thứ này!" "Thứ bột phấn này nếu như pha vào nước uống, đối phương sẽ mất nguyên lực một thời gian, một khi cho Trần Bình nuốt thứ này vào, vậy thì chẳng phải đối phương sẽ đề cho anh tùy tiện hành hạ sao?" Cổ Tiêu Thi cười híp mắt nói, thứ đồ chơi này là con át chủ bài giấu dưới đáy hòm của cô ta.
Cầm túi bột phấn đối phương đưa cho, Tỳ Hưu có hơi nghi ngờ nhìn cô ta một cái, lời của Cổ Tiêu Thi cũng khiến cho anh ta cảm thấy hơi kinh ngạc.
"Nếu như thứ này thực sự có tác dụng, vậy thì coi như cô lập được công lớn, đến lúc đó cô nhất định sẽ trờ thành vương phi của ta."
Tỳ Hưu cũng không ngừng hứa hẹn với đối phương, hai người nhanh chóng tường tượng tới những cảnh tượng tươi đẹp.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694039/chuong-2648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.