Diệp Phàm nói với vẻ mặt không cảm xúc, từ khi gia nhập đội ngũ của Trần Bình, anh ta đã từ từ trở nên hoạt bát hơn một chút.
Bình thường anh ta đều mang vẻ mặt không có biểu cảm, nhưng thi thoảng trên mặt vẫn sẽ thay đồi cảm xúc một chút.
Nghe được lời nói của Diệp Phàm, Lưu Dương Dương đã hoàn toàn dại ra.
Người đàn ông trước mắt này đã mạnh đến bất trị rồi, nhưng anh ta lại cứ cố tình không phải là lão đại! Vậy lão đại của những người đó còn mạnh đến thế nào nữa? “Thành thật khai báo, rốt cuộc cậu đã vào đây kiểu gì? Mục đích cậu tới đây là gì?”
Gia Cát Thanh Phong cũng mở miệng với vẻ hơi khinh thường.
Anh ta chẳng muốn giải thích quá nhiều cho người này.
Từ trước đến nay, người này và mình đều không hợp nhau, anh ta chỉ hận không thề ném cái thứ ghê tờm này ra ngoài.
Thứ này biến thành cái gì không biến, sao cứ nhất định phải biến thành một con thằn lằn to xác tản ra mùi tanh hôi chứ? Nghe thấy lời này của Gia Cát Thanh Phong, Lưu Dương Dương cũng không nhịn được mà cúi đầu.
Anh ta biết rất rõ, bây giờ mình có việc thì cầu người.
Tuy trong lòng anh ta cũng rất bất mãn với Gia Cát Thanh Phong.
Nhưng cho dù như thế nào, muốn nhờ Gia Cát Thanh Phong giúp mình làm sáng tỏ thân phận này, thì anh ta chắc chắn phải thành thật một chút.
“Tôi nghe ngóng được từ bên ngoài rằng biệt thự này là một nơi cất giữ kho báu, cho nên mới đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694020/chuong-2629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.