Sau khi Trần Bình trở về phòng, anh đã lôi những món ăn này ra tiến hành nghiệm chứng nhiều lần, cứ cảm thấy những loại thịt này có chút không được bình thường cho lắm.
Nhưng anh thật sự không có cách nào đoán ra được đây là thịt gì chỉ dựa vào những món ăn đã được chế biến xong.
Trừ khi ăn một miếng thì anh mới có thể cảm nhận đại khái được đó là loại động vật nào.
Rơi vào đường cùng, Trần Bình quay trở về thế giới hiện thực một chút.
Tuy rằng anh không có cách nào đoán ra được thông qua cảm quan của mình, nhưng trong thế giới hiện thực lại có sự tồn tại của đủ loại khoa học kỹ thuật.
Anh trực tiếp ném những miếng thịt đó cho Gia Cát Thanh Phong, kêu anh ta đi tìm cơ quan thẩm định để xem nó rốt cuộc là thứ gì.
Còn chưa đợi anh ta phản ứng lại, Trần Bình lại biến mất một lần nữa trước mắt anh ta.
Nhìn miếng thịt mà anh ném cho mình, Gia Cát Thanh Phong không nhịn được mà ngửi một cái.
“Trời đất ơi, thứ này cũng thơm quá đi thôi!”
Trần Bình đưa toàn bộ số thịt mà hai người bọn họ thu thập được cho Gia Cát Thanh Phong, mà anh ta cũng nhanh chóng tìm đĩa đề đựng.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng anh ta vẫn dự định đi tìm cái túi đề đựng.
Ngay khi anh ta đi tìm túi để đựng thịt chất trên đĩa, thì một bóng người lén lút đột nhập vào trong biệt thự.
Anh ta dán sát lên vách tường, nhanh chóng lèn vào trong biệt thự.
Nhìn thấy biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694017/chuong-2626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.