Hơn nữa mỗi căn phòng lại lớn như thế, hai người đàn ông bọn họ hoàn toàn có thề ở thoải mái.
Cũng không biết rốt cuộc đối phương có ý tứ gì, thế mà ép bọn họ tách ra.
Nhìn thấy đối phương có ý tốt, Trần Bình cũng không tiện từ chối, nếu như đây là quy củ trong thôn của bọn họ, như vậy trực tiếp tuân thủ là được.
“Mọi thứ cần phải cần thận một chút, chúng ta tách ra, anh nhất định phải duy trì tỉnh thần tỉnh táo, hay là trước mắt anh tạm trờ về thế giới hiện thực?”
Trần Bình ð bên cạnh, có chút không yên lòng dặn dò Sư Chấn Thiên.
Thằng cha Sư Chấn Thiên nay có đôi khi rất đáng tin, nhưng nhiều lúc lại như xe tuột xích, tuy đều là một số chuyện nhỏ không đáng nhắc đến, nhưng nói cho cùng anh không muốn xảy ra bất kỳ sai lầm nào.
Nghe được Trần Bình nói như thế, Sư Chấn Thiên lắc đầu, anh ta muốn đích thân khám phá sự nghỉ ngờ này.
“Cậu yên tâm đi, tôi nhất định sẽ luôn chú ý cần thận, tuyệt đối sẽ không mang đến cho cậu bất kỳ rắc rối nào."
Sư Chấn Thiên cũng biết ý tứ của Trần Bình, cho nên liên tục bảo đảm.
Nhìn thấy dáng vẻ lời thể son sắt của đối phương, Trần Bình cũng không nói gì thêm, trực tiếp tán gẫu với thôn trường.
Thông qua một tiếng nói chuyện với nhau, Trần Bình quả thực không phát hiện ra điểm khác thường nào.
Nội dung nói chuyện của những người này vô cùng bình thường, ngoại trừ đề tài có chút lỗi thời thì Trần Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694016/chuong-2625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.