Lão nhị là một người tương đối thằng thắn, sau khi anh ta xác định đối phương là một người tốt thì bắt đầu trắng trợn oán hận người kia.
“Nếu như không phải do gặp một kẻ quái lạ, chúng tôi cũng không cần phải mai danh ần tính như thế.
Trên mặt của anh ta mang theo vẻ bất đắc dĩ, đối với việc này, anh ta cảm thấy vô cùng bất mãn.
Nghe thấy mọi người bàn tán như thế, Hám Thừa Phong cũng cảm thấy hứng thú, ông ta muốn biết rốt cuộc là tình huống như thế nào.
Dù sao thì loại chuyện này ông ta cũng chưa từng nghe thấy, chưa từng gặp phải.
Thế giới này có đông đảo người tu hành, theo lý thuyết mà nói không thể nào vô duyên vô cớ có mâu thuẫn.
Đều nói ba mươi năm hà tây ba mươi năm hà đông, không ai mãi mãi thấp hèn, không ai biết trước được liệu một giây sau, kẻ thù của mình có thể đột nhiên quật khời hay không.
Nếu như đề đối phương đột nhiên mạnh lên thì đó chính là ác mộng của mình.
Cho nên trừ khi gặp phải vấn đề khó giải quyết, hoặc là thù giết cha, mối hận cướp vợ gì đó, không ai sẽ tùy ý đi trêu chọc kẻ địch.
Theo lý thuyết mà nói, đám người đi săn này là những kẻ có cơ hội mạnh lên nhất.
Không nghĩ tới lại có người sẽ tùy ý đắc tội với kẻ đi săn.
“Người kia có dáng vẻ như thế nào, anh ta trêu chọc đến nhóm người các cậu ở đâu?”
Trong mắt Trần Bình lóe lên nghỉ hoặc, nhìn dáng vẻ của năm người này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693999/chuong-2608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.