“Như thế có chút không ổn lắm, chúng tôi đều là người quê mùa, ð trong một cửa hàng xa hoa như thế, thật sự có chút không thỏa đáng.”
Bọn họ cũng đã suy tính rất nhiều, đầu tiên là phải lo lắng đến chuyện sẽ không làm liên lụy đến người khác.
Nếu như ở nơi như khách sạn, rất có thể sẽ bị đối phương phát hiện.
Nếu như ở lại những nơi như thế này, xác suất bị phát hiện sẽ nhỏ hơn.
Trên thực tế tất cả mọi người đều có chút dao động, nhưng lại sợ sẽ mang đến rắc rối cho Trần Bình.
“Yên tâm đi, không ai có thề đến tìm tôi gây phiền phức hết, tôi cũng rất tò mò về người đàn ông nhìn giống yêu thú kia, rốt cuộc anh ta có dáng vẻ gì”
Hình dung của em gái út có hạn, trong lòng Trần Bình sinh ra hiếu kỳ.
“Người kia thật sự rất xấu, xấu đến mức không cách nào tưởng tượng được.”
Vừa nhắc đến người đàn ông có hình thù kỳ quái giống như quái vật kia, cô em út không nhịn được mà cả người run lên.
Cô ta chưa từng nhìn thấy con hàng nào xấu như thế.
Ngay tại lúc bọn họ đang nói chuyện trên trời dưới đất, Hám Thừa Phong cũng dẫn theo hai người khác cùng nhau đi tới.
Ông ta không nghĩ đến Trần Bình thế mà còn có khách.
“Chào cậu, buổi chiều chúng ta đã từng gặp mặt qua" Hám Thừa Phong trực tiếp đi thằng vào vấn đề, chào hỏi với Trần Bình.
“Tôi nhớ được ông, xin hỏi có vấn đề gì không?”
Trần Bình có chút hiếu kỳ hỏi.
Anh liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693998/chuong-2607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.