Là khách hàng lớn của Hõi Bảo Lâu, anh ta thường xuyên nhìn thấy đủ loại cảnh tượng.
Lúc anh ta nhìn thây đống vũ khí và đan dược trưng bày kia, trong nháy mắt cả người bùng nổ.
Những đan dược này chính là đỉnh cấp.
Nếu như có thể mua đến tay, đơn giản mà nói đó chính là hoàn mỹ.
Lâm Phi Vũ là một người trọng hình tượng, nhưng chỉ trong nháy mắt đã có chút không kiêm chế được, anh ta vội vàng lấy túi trữ vật từ trong ngực ra, đổ một đống lớn nguyên thạch xuống mặt bàn.
“Ông đây muốn mua hết tất cả những thứ này”
Sau khi nói xong những lời này, anh ta bắt đầu di chuyển, bắt đầu chỉ trỏ vào những đan dược và vũ khí mà bản thân mình muốn.
Nhìn thấy đối phương trực tiếp lấy ra nhiều tiền như thế, tất cả mọi người đều có chút luống cuống.
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến thẳng cha này thế mà không biết xấu hổ đến mức đó.
“Con mẹ nhà nó...
Chuyện này cũng thật quá đáng.
Có người đi săn nhỏ giọng lẩm bẩm.
Chẳng qua anh ta cơ bản không dám nói thêm gì nữa, chỉ dám nhỏ giọng bực tức.
Thậm chí còn lo lắng những lời này bị người khác nghe thấy được.
Chẳng qua may mắn âm lượng của anh ta đủ nhỏ, mà hiện trường cũng quá ồn ào, vì thế cơ bản không ai để ý đến anh ta.
Những người khác cũng âm thâm nhỏ giọng mắng, nhưng cũng không dám công khai nói gì.
Trần Bình nhìn thấy cảnh tượng này bèn liếc mắt ra hiệu với Nặc Nhất.
Thằng cha này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693979/chuong-2588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.