*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần này vội vàng trở về là để phổ biến một số chiến thuật cho đội quân còn lại.
Bọn họ vừa đến đã thấy Ngô Hưng Khôn với vẻ mặt kiêu ngạo đứng ở một bên.
Người đàn ông này rất kỳ quái, giống như một đứa học sinh tiểu học mới giành được thắng lợi, trên mặt tràn ngập khinh thường và kiêu ngạo.
Ngô Hưng Khôn có chút bất mãn nhìn chằm chằm đám người đột nhiên xuất hiện kia, mỡ miệng hỏi.
“Mấy người là ai?”
Anh ta cảm thấy mình giống như đã hoàn toàn giành được thắng lợi, thành công nắm trong tay đám người kia.
Không nghĩ đến lại đột nhiên có một đám người khác nhảy ra, nhìn qua dáng vẻ giống như không có tu vi gì, chỉ là người bình thường không có gì cả.
Anh ta đưa tay chọc vào người bên cạnh rồi chỉ vào Đan Đồ Tử.
“Mày nói cho lão già này biết qua về thân phận của tao đi!" Ngô Hưng Khôn rất khó chịu lên tiếng.
Chẳng qua may mắn mình có thể thu nhận thêm mấy đàn em, trái lại có thể làm cho anh ta giảm bớt đi rất nhiều phiền phức.
Có thân phận đại đệ từ cao cấp nhất của Luyện Khí Tông này, anh ta đi đến chỗ nào cũng đều là dáng vẻ vô cùng đắc ý.
Ít nhất người trong giới tu hành, không ai đám làm gì anh ta.
Trên mặt đám đàn em này đều lộ ra vẻ mờ mịt, bọn họ thật đúng là không nghĩ đến thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693932/chuong-2541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.