*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình cảm nhận hoàn cảnh xung quanh, có chút nghi hoặc.
Nơi này rõ ràng là đáy biển nhưng lại có đa dạng các loại rừng rậm và cây cối.
Thật sự là rất thần kỳ.
Nếu như không phải biết đây là đáy biển, Trần Bình thật sự cảm thấy đây mới chính là đào Tây Hải.
Nghĩ như vậy, Trần Bình đột nhiên vỗ mạnh đùi của mình.
"Có lẽ đây mới thật sự là đảo Tây Hải.”
Sau khi phát hiện ra điều này, Trần Bình cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Anh lập tức chạy một vòng quanh hòn đảo.
Anh kinh ngạc phát hiện, đúng như anh nghĩ, hòn đảo này giống hệt như trên tấm bản đồ da cừu.
Trần Bình lấy bản đồ ra và bắt đầu nghiên cứu thật kĩ.
Sau khi xác định được vị trí của mình, anh đi đến nơi cất giữ kho báu.
Lúc này, ngoài Trần Bình đang đi đến nơi cất giữ kho báu ra thì hai người còn lại đều đang chạy lung tung khắp nơi.
Dần dần, ngay cả Bạch Kim Ngân cũng bắt đầu không còn kiên nhẫn nữa.
“Có vẻ như truyền thuyết là không có thật.
Tôi đã đi một vòng lớn ở đây mà không phát hiện ra bất kỳ dấu vết gì về kho báu”
Bạch Kim Ngân thở dài.
Anh ta cảm thấy chuyến đi này thật vô nghĩa.
Ngay khi anh ta và Phó Nhị Đại đang chạy lung tung xung quanh thì có thứ gì đó dưới đáy biển đang không ngừng rung chuyển.
Anh ta lập tức chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693891/chuong-2500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.