*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh đừng nhìn dáng vẻ bình thường bên ngoài của chiếc xe này, nhưng trên thực tế tốc độ của nó không thua gì một người tu hành toàn lực chạy đâu.
" Đối với chiếc xe này, Trần Bình cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên vui mừng, chẳng trách anh vẫn luôn cảm giác chiếc xe này có chút khác biệt, không nghĩ đến điểm mấu chốt lại nằm ở đây.
“Chỉ là thứ mà chiếc xe này tiêu hao không phải là dầu mỏ mà chính là nguyên thạch, thứ này rất lợi hại, dựa theo điều kiện của chúng tôi cũng không dám tùy ý tiêu hao.
”
Hiện tại vừa mới là năm thứ ba sau khi nguyên khí khôi phục, số lượng nguyên thạch có trong tay mỗi thế lực lớn cũng không nhiều.
Trừ khi vận may tốt có thể gặp được một mỏ linh mạch lớn, nếu không người tu hành chỉ có thể bớt ăn bớt mặc sử dụng nguyên thạch trong tay mình.
Mà Trần Bình đương nhiên không có áp lực nhiều như thế, ở trong tháp Thông Thiên, anh sớm đã phát hiện một mỏ nguyên mạch vô cùng lớn trong không gian, anh còn đang suy nghĩ lúc nào có thể tìm mấy công nhân ngầm đi vào làm công cho mình? “Ý tường này của cô rất hay, nhìn ra được Luyện Khí Tông các cô đúng là đem khoa học kỹ thuật hiện tại và tu hành kết hợp với nhau”
Trần Bình khen ngợi một câu từ tận đáy lòng.
Vừa hay anh cũng thật sự muốn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693779/chuong-2388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.