*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ chỉ có tông chủ của Luyện Khí Tông tự mình ra trận mới có thề làm gì được Mễ Lạp.
Ngay cả người đạt được truyền thừa, đồng thời nâng cao thực lực thêm một cảnh giới như Úy Trì Văn Thanh cũng không phải là đối thủ của Mễ Lạp.
Đây chính là chỗ lợi hại của thiên phú và căn cốt.
Có thứ trời sinh đã có, cho dù người khác có cố gắng như thế nào cũng không thể đạt được.
Trần Bình cung cấp mấy thứ kia chỉ là thúc đầy tiềm năng của Mễ Lạp nhanh hơn mà thôi.
“Tôi.
”
Úy Trì Văn Thanh há miệng muốn nói gì đó, nhưng lại có chút muốn nói lại thôi.
Úy Trì Văn Thanh rất muốn làm bạn với Trần Bình, nhưng bây giờ hình như không phải là lúc nói mấy lời đó.
Đổi phương có vợ con và bạn bè ở bên cạnh, chính mình làm như vậy luôn có cảm giác giống như đang gây gấn với người khác vậy.
Nghĩ đến đây, Úy Trì Văn Thanh không nhịn được mà cười xấu hổ, quay người dẫn theo người của mình đi ra ngoài.
Chuyện này cứ như thế ù ù cạc cạc được giải quyết, ngay cà Trần Bình cũng có chút không kịp phản ứng.
“Tình hình như thế nào rồi.
" Sư Chấn Thiên mang theo vẻ mặt nghỉ ngờ.
Anh ta thật đúng là không hiểu rõ, mạch não của đám nhân loại này được cấu tạo như thế nào.
Đúng vào lúc này, Nặc Nhất đi đến bên người Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693778/chuong-2387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.