*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cậu không biết đâu, con chim thổi đó không chỉ cướp đồ của tôi, mà còn j một bãi lên đầu tôi nữa, đây đúng là quá mức sỉ nhục người ta mài”
Nghe thấy những lời oán giận của Sư Chấn Thiên, Trần Bình đột nhiên cảm thấy hình ảnh trong đầu mình vô cùng chân thực. Nhưng, anh lại sinh ra hứng thú sâu đậm đối với bí bảo trong miệng của đối phương, anh cũng muốn biết rốt cuộc thứ đó là gì. “Dù sao thì cũng tới kịp thời gian rồi, chúng ta cứ đi thẳng lên đó xem không phải được rồi sao.
Lúc trước tôi nhìn thấy bí bảo đó bay ra từ đỉnh núi, chúng ta phải mau chóng đi lên núi thôi”
Sư Chấn Thiên trực tiếp biến thành một con sư tử vô cùng to, rồi mang Trần Bình, nhanh chóng leo lên núi.
Dù sao thì hình thể của sư tử cũng to lớn, hơn nữa động tác leo núi cũng cực kỳ linh hoạt, chẳng mấy chốc đã lên trên ngọn núi này. Mà lúc này, một ngày rất nhanh đã trôi quá. Không ít người đang lục tục tiến vào trong bí cảnh.
Tốp người đầu tiên tiến vào bí cảnh có vận may thật tốt.
Cho đến hiện tại, tạm thời vẫn chưa xuất hiện thương vong gì lớn lắm.
Nhưng tốp người kế tiếp tiến vào bên trong thì vận may lại không được tốt như vậy. Bọn họ vừa vào trong rừng cây đã gặp phải kiến hành quân đang tìm điên cuồng tìm kiếm kẻ thù.
Những con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693732/chuong-2341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.