*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe thấy lời đối phương nói, Trân Bình không mở miệng trả lời, mà im lặng xem xét.
“Sao không nói lời nào như vậy? Thuốc thử tôi đưa cho cậu còn tác dụng hay không?”
Người đàn ông mặc âu phục cũng không có một chút tức giận, thậm chí còn vô cùng quan tâm mở miệng hỏi.
Nhìn bộ dạng này của đối phương, Trần Bình cảm thấy hơi kỳ lạ.
Người này là người có địa vị thân phận có vẻ cao ở trong phòng nghiên cứu, bị Lâm Ngạn Thành đối đãi lạnh lùng như vậy, vậy mà không có một chút tức giận nào? Người đàn ông mặc âu phục thấy Trần Bình mãi mà không mở miệng, không khỏi đứng dậy khỏi ghế sô pha, đi nhanh tới chỗ Trần Bình.
Chỉ trong nháy mắt Trần Bình đê phòng hơn, trong mắt anh lộ ra chút cẩn thận.
Chút cẩn thận chợt lóe lên này, tất nhiên là bị người đàn ông mặc âu phục thấy rõ.
“Cậu còn đang trách tôi đấy à?”
Anh ta đi tới nắm lấy tay Trần Bình.
Trân Bình thấy cảnh tượng như vậy, cả người đều sắp bùng nổ.
Người đàn ông này là một tên biến thái à, vậy mà nắm tay mình? Nhưng nghĩ tới đối phương còn chưa nhận rõ thân phận của mình, Trần Bình cũng không phát giận, mà là kìm nén cảm giác không khỏe ở trong lòng, đứng tại chỗ tiếp tục nhìn anh ta.
“Người nhà họ Lâm các cậu, tôi thực sự không cứu được, phía trên đã cho cậu ròng rã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693688/chuong-2297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.