*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Rốt cuộc anh có thực lực gì?”
Lúc này Lâm Ngạn Thành mới nhớ tới đi tra xét thực lực của Trần Bình, nhưng phát hiện cho dù anh ta tra xét kiểu gì, cũng không thể biết rõ rốt cuộc Trần Bình có thực lực gì. “Không liên quan tới anh.”
Trần Bình bước một bước vê trước, nhìn như bước nhỏ, nhưng thực tế đã vượt qua nửa sân, đi tới trước mặt Lâm Ngạn Thành. Lâm Ngạn Thành thấy hành động của Trần Bình, trong nháy mắt bị dọa sợ toàn thân phát run. Anh ta không nghĩ tới, vậy mà đối phương có chiêu lợi hại như vậy! “Anh...
Rốt cuộc là anh có cảnh giới gì?”
Trong lòng Lâm Ngạn Thành hơi khẩn trương, theo ý anh ta, cảnh giới của Trân Bình tuyệt đối trên mình, còn cao hơn nhiều! “Anh nói cho tôi biết, làm thế nào mới liên lạc được với anh Đường?”
“Anh Đường này là người như thế nào?”
Trần Bình biết rất rõ, một chiêu vừa rồi đủ dọa Lâm Ngạn Thành run rẩy. Sự thật đúng là như vậy, Lâm Ngạn Thành lập tức đứng ngây ra tại chỗ, không biết trả lời câu hỏi của Trân Bình như thế nào. Anh ta vẫn luôn cho rằng Trần Bình sẽ bị mình giết chết trong vòng một giây. Đến lúc đó anh ta có thể cố ý làm bộ kiêu ngạo, giống như muốn tha mạng chó của Trân Bình, thương hại Trân Bình. “Không có khả năng, anh tuyệt đối không thể lợi hại như vậy, anh chỉ là phế vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693687/chuong-2296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.