*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình nghe được câu này lập tức sững sờ, khuôn mặt đần ra không hiểu gì.
"Nếu thế, chẳng phải ngụy thánh vô địch không thể vào thành phố Bạch Đế sao?" Trần Tử Khanh nghe vậy lắc đầu, từ từ nói: "Cháu có nhớ không? Ông vừa nói, trong thành phố Bạch Đế có thành phố yêu quái.
Trong thành phố yêu quái, dị thú nhiều vô kể, những con dị thú này đều đã tu luyện thành yêu quái.
Mà trong cả thành phố này, chắc chắn có rất nhiều dị thú, dù sao đã trôi qua bao nhiêu năm, không ai kiềm chế chúng sinh sôi nảy nở, tất nhiên sẽ có không ít loài mạnh.
Chém giết dị thú cũng có nghĩa giết chết người của cảnh giới này." Trần Bình nghe vậy, nghĩ gì đó rồi gật đầu.
Như thế có nghĩ là sẽ tránh được sự chém giết của các ngụy thánh vô địch nhiều nhất có thể.
Đương nhiên, nếu có ai có oán hận, có hai lựa chọn, có thể ra tay trong lúc đó hoặc đi theo chính nghĩa.
Dị thú hoặc người, cả hai đều không dễ giết, những con dị thú trong thế giới này chắc chắn có liên quan với nhau.
Theo suy nghĩ của Trần Bình, rất có thể động một cái là kéo tới cả ổ.
Trong thế giới này, dị thú thánh giai chắc chắn không ít! Trần Tử Khanh không quan tâm Trần Bình nghĩ gì, nói tiếp: "Dù cho có vào được thành phố Bạch Đế thì vẫn phải đối mặt với một chuyện, nhưng cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693572/chuong-2181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.