*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ông nói câu đó rốt cuộc là có ý gì?”
Thật ra bọn Hắc Hổ vẫn luôn đứng bên cửa sổ quan sát tình hình bên ngoài, chỉ cần Trần Bình thật sự gặp nguy hiểm thì bọn họ đương nhiên sẽ không ngu ngơ mà ở mãi trong quán rượu không ra ngoài.
Chỉ là họ nghĩ với thực lực của Trần Bình thì họ không tin có người nào trong hạ tâng này có thể là đối thủ của anh.
Vì vậy họ mới ở trong quán rượu để xem náo nhiệt.
Vị quản gia đó nghe Trần Bình nói như vậy thì cười hề hề rồi nói: “Cậu giết chết đội trưởng của đội một rồi thì đương nhiên người của đội một này sẽ không có ai quản lý, vì vậy tôi mới dắt bọn họ đến tìm cậu.”
Trần Bình chau mày rồi lập tức nói với vị quản gia đó: “Người của đội một các người có người quản lý hay không là chuyện của các người, có liên quan gì đến tôi? Tôi cũng không có nghĩa vụ và cũng không có hứng thú làm đội trưởng đội một của các người.”
Vị đại quản gia đó nghe Trần Bình nói như vậy nhưng sắc mặt ông ta vẫn không hề thay đổi: “Nếu như tôi nói tôi sẽ giao linh mạch nguyên tố đó cho cậu xử lý thì sao?”
Cái gì? Đưa cho mình xử lý? Lễ nào người của nhà họ Khưu rộng rãi đến vậy sao? Lúc này quản gia lại nói tiếp: “Cậu không cần phải đồng ý với tôi ngay, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693042/chuong-1651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.