*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống, lấy vật phát sáng đó từ trong lồng ngực ra.
Ngọc kim phượng! Đó là ngọc kim phượng lúc đầu được bán đấu giá ở Phượng Triêu Các trong thương hội dưới lòng đất! Đó là vật của mẹ! Lúc này, ngọc kim phượng sáng rực lên với màu trắng và màu vàng kim rực rỡ, một luông năng lượng nhu hòa mà uy nghiêm tỏa ra từ bên trong ngọc kim phượng, trực tiếp hóa giải uy áp của trường kiếm Thanh Long, thậm chí còn làm giảm dần hắc khí tỏa ra từ Hắc long tâm.
Chốc lát.
Trần Bình cảm thấy áp lực trêи cơ thể mình giảm đi đáng kể! Anh cầm lấy ngọc kim phượng, từng bước từng bước đi về phía Hắc long tâm, cho đến khi tới gân anh mới thực sự nhìn rõ diện mạo của Hắc long tâm.
Một viên đá đen có hình trái tim, trêи bê mặt có đường vân mờ tỉnh tế, bên trong đường vân còn có những vệt đỏ đen chảy theo dòng, trông như huyết dịch.
Hơn nữa, Trần Bình còn có thể cảm nhận được nhịp tim đập của Hắc long tâm.
Bịch, bịch… Mỗi nhịp đập của Hắc long tâm đó, Trần Bình đều có thể cảm nhận được tiết tấu của nhịp tim bắt đầu khớp với Hắc long tâm.
Cuối cùng, Trần Bình có thể cảm nhận được nhịp tim của chính mình hoàn toàn khớp với nhịp đập của Hắc long tâm.
Khoảnh khác đó.
Trần Bình cảm thấy cảnh sắc xung quanh mình thay đổi đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692530/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.