*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thạch Thái An đứng đối diện, nhếch mép lên cười khẩy, nói: “Ông Hai, những lời đó của ông không đúng rồi, Thạch Thái An tôi mạo hiểm tính mạng từ khu mười hai chạy đến đây, chính là để bảo vệ tông mạch nhà họ Trần đấy, sao ông lại có thể đuổi tôi đi như vậy chứ? Nếu như nhà họ Trần xảy ra vấn đề gì thì cũng gây bất lợi cho đảo Thiên Tâm mà.”
“Ông Hai, thế nào? Có cần tôi đi vào giúp các người ổn định cục diện không?”
Thạch Thái An nói tiếp, khóe miệng nở một nụ cười nhạt.
Trần Thiên Trúc nheo mắt, tức giận nói: “Chuyện của nhà họ Trần, không cần Thạch Thái An ông phải lo lắng! Đây là nhà họ Trần, tôi bây giờ ra lệnh cho ông, dẫn theo người của mình, cút!”
Nghe vậy, sắc mặt Thạch Thái An tối sầm lại, cười hai tiếng rồi nói: “Ông Hai, ngài đây là có chút vô lý rồi, tôi hiện tại không ở trong trang viên nhà họ Trân mà, tôi chỉ ở bên ngoài nhìn mà thôi, chẳng may xảy ra trường hợp khẩn cấp, tôi cũng dễ nhanh chóng cứu giá được.”
Nghe xong những lời nói vô liêm sỉ của Thạch Thái An, trong lòng Trân Thiên Trúc liên bốc hỏa tức giận! Nếu như là trước kia, Trần Thiên Trúc sẽ trực tiếp dẫn theo Tứ phương hổ Ky đạp nát khu mười hai! Nhưng bây giờ không như trước được nữa, Tứ phương Hổ Ky đã rút ra hơn một nửa hộ vệ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692529/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.