*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm dài đằng đẵng.
Trong căn phòng sang trọng và xa hoa, Lữ Trấn Sơn đang ngôi trêи sô pha, thưởng thức tách trà ấm nóng, chốc chốc lại lật xem tập tài liệu trêи tay.
Lúc này, một người đàn ông từ ngoài cửa bước vào, kính cẩn nói: “ngài Lữ, Vạn Kim Long mong được gặp ngài”
.
Hàng lông mày của Lữ Trấn Sơn khẽ nhíu lại rồi giãn ra, cười nói: “Cho hắn ta vào.”
Một lúc sau, Vạn Kim Long chống cây gậy đi vào, xuất hiện giữa căn phòng, nghiêng người kính cẩn chào: “ngài Lữ.”
Lữ Trấn Sơn cười một cái, ra hiệu cho Vạn Kim Long ngồi xuống rồi nói: “Trà vừa mới pha xong, uống thử xem.”
Vạn Kim Long cũng không khách sáo, cầm tách trà trêи tay, nhấp một ngụm liên tấm tắc khen: “Trà ngon, hương thơm nhẹ nhàng phảng phất, đúng là đặc sản Vân Tiêm Vân Biên có khác.”
“Ô? ngài Vạn cũng tìm hiểu về Vân Tiêm ư2?”
Lữ Trấn Sơn cười hỏi một câu.
“Ha ha, không giấu gì ngài Lữ, mấy năm trước tôi có đến Vân Biên tĩnh dưỡng một thời gian, cũng chính là trà Vân Tiêm này hợp với khẩu vị của tôi.”
Vạn Kim Long đáp nhưng không nhắc quá nhiều về chuyện cũ mà chỉ dừng lại ở đó.
Lữ Trấn Sơn nhìn Vạn Kim Long, trong đầu hiện lên những suy nghĩ sâu xa, sau đó liền hỏi thêm: ‘Việc đã giải quyết xong chưa?”
Vạn Kim Long gật đầu: “Tất cả đã được giải quyết ổn thỏa, xin Lữ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692109/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.