*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba người anh em kia mắt thấy Hô Đức nói thế, căn chặt răng, sau đó quỳ xuống dập đầu nói: “Anh Đức! Mọi chuyện nhờ hết ở anh!”
Nói xong, không chút chậm trễ, ba người kia đồng loạt xoay người nhảy xuống lầu.
Mà Hồ Đức lại ôm lấy Mê Lạp, theo sau bọn họ mấy mét.
Đúng lúc này tại cửa thang máy tâng ba, anh em của Hồ Đức nhìn thấy có sáu tên xông ra đi vào trong phòng, liền trực tiếp trèo lên! Còn Hồ Đức cũng nhân cơ hội này thuận lợi chuồn thẳng vào thang máy, chạy xuống lầu! Sau lưng, tiếng “A A”
thảm khốc vang lên bên tai! Trái tim của Hồ Đức nhảy lên một nhịp, bước chân cũng ngừng lại, sau đó, không hề quay đầu mà chạy xuống lầu.
Vừa mới chạy tới cửa của lầu một, anh ta liên nhìn thấy hai tên đàn ông đang canh giữ ở cửa đang hút thuốc.
Anh ta lập tức nghiêng người, cô lễ tân mập nhìn thấy anh ta, vừa định lớn tiếng kêu lên liên nhìn thấy Hồ Đức rút một xấp tiền ra, anh ta lo lắng đè thấp giọng nói: “Cô ơi, giúp tôi với, kẻ thù đuổi giết, đây là con gái của tôi, xin cô giúp tôi đi ra khỏi nơi này.”
Cô lễ tân mập mạp nửa tin nửa ngờ nhưng mắt thấy xấp tiền ở trêи bàn, chắc khoảng cũng cỡ hơn bốn năm triệu gì đó cơ.
Đồng thời, tiếng động ở trêи lầu mỗi lúc một lớn, còn có người còn lớn tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692108/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.