*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một tiếng quát sắc lạnh, khí thế hiên ngang, vang lên ngay cửa chính! Mọi người quay đầu về hướng âm thanh phát ra, lập tức thấy một bóng người, sải bước xăm xăm tiến vào, cả người toát ra tức giận và sát khít “Rầm!”
Trần Lập Văn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đầu vai đã bị túm lên, đá một cái, cả người bay ra ngoài mấy mét, nặng nề xô vào cái bàn trà nhỏ, toàn bộ kính thủy tinh trêи mặt bàn đều nát bét! Bên này, Trần Bình liếc nhìn Giang Uyển đang ngôi trêи mặt đất, hai mắt đỏ hoe, lập tức bước thật nhanh đến, đỡ Giang Uyển dậy, dịu dàng hỏi cô: “Uyển, em không sao chứ?”
Giang Uyển lắc đầu một cái, hai hàng lệ không nhịn được chảy ra khỏi hốc mắt, nghẹn ngào nói: “Em không sao, gặp anh là tốt quá rôi.”
Giang Uyển nhào vào lồng ngực Trần Bình, ôm anh thật chặt.
Trần Bình vỗ về cái lưng mềm mại của Giang Uyển, đoạn kéo cô ra sau lưng mình, yêu thương nói: “Để anh giải quyết.”
Dứt lời, đôi mắt lạnh lẽo của anh chăm chú nhìn chằm chằm Trần Lập Văn đang được vệ sĩ kéo lên từ dưới đất, trong mắt giận dữ ngút trời! Trần Lập Văn đáng chết, lại dám ra tay với Giang Uyển! Hắn đúng là tự tìm cái chết! Nhà họ Trần mới càng là tự tìm cái chết! Đáng chết! “Ha ha, Trân Bình, đã không gặp lâu như vậy, quả nhiên thay đổi quá nhiều, hung ác hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692069/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.