*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay khi Vương Đỉnh nói xong, tại quầy lễ tân lập tức có đến bốn năm bảo vệ lao ra vây quanh Trần Bình.
Sắc mặt Trần Bình lạnh lùng, liếc nhìn những người xung quanh, nhỏ giọng hỏi Vương Đỉnh: “Anh không hỏi tại sao cô ấy lại đánh nhau à?”
Xem ra công ty giải trí Lạc Hoàng này không tử tế như anh tưởng.
“Anh nghĩ anh là ai, anh có tư cách gì để can thiệp vào? Cô ta chính là người của nhà họ Tưởng, loại người như anh có thể lên động tay với cô ta sao?”
Vương Đỉnh vơ đũa cả nắm mà quát măng một câu, chỉ vào Trần Bình và tức giận nói.
Tưởng Văn Lệ là người lâu năm của công ty giải trí Lạc Hoàng.
Từ trêи xuống dưới, từ nhỏ đến lớn, từ cô lao công cho đến tổng giám đốc ai cũng đều kiêng kị Tưởng Văn Lệ.
Một là vì mạng lưới quan hệ của bà ta trong giới giải trí, hai là vì thân phận của bà ta – vợ của chủ tịch Vạn.
Ai dám động tay động chân với bà ta? Ai dám vô lễ với người của bà ta? Trần Bình cười ha ha hai tiếng, lắc đầu một cách bất đắc dĩ, nói: “Thì ra Phó chủ tịch Vương đây cũng là một người không biết phân biệt tốt xấu.
Nhân viên công ty của anh bởi vì chấp hành quy định của công ty mà bị những người kiêu ngạo kia đánh.
Lễ nào anh không đứng trêи góc độ của nhân viên mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691999/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.