*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình ngẩn người ra, trong lòng vui vẻ hẳn lên.
Nhưng trong nháy mắt vẻ giận dữ lại hiện lên trêи mặt anh.
Bởi vì người phụ nữ kia vừa nói bà ta muốn dạy dỗ Trần Cẩn sao? Đúng là muốn chết mài Trần Bình lập tức đi vào trong.
Giang Vận ở đằng sau cũng sốt ruột không kém.
Đầu tiên bấm một dãy số, nói vài câu gì đó sau mới vội vàng đuổi theo.
“Anh Trần, anh đợi tôi đã.”
Lúc này Trần Bình đã đi theo Tưởng Văn Lệ đến quầy lễ tân của Công ty giải trí Lạc Hoàng.
Khi mấy cô gái xinh đẹp đang đứng ở quầy lễ tân nhìn thấy Tưởng Văn Lệ, thì tất cả đều sợ hãi cung kính cúi thấp đầu chào: “Chào chị Lệ.”
Một người phụ nữ được gọi là chị cũng đủ để thấy được Tưởng Văn Lệ ở Công ty giải trí này có quyền lực rất lớn.
Tưởng Văn Lệ cũng chẳng thèm nhìn mấy cô gái ở quầy lễ tân đến một cái, xoay người bước vào trong với một khí thế của nữ vương cao quý.
“Chị Lệ, chị chờ một chút, Tổng giám đốc Tiêu nói anh ấy đang tiếp khách, không tiện tiếp chị.
Hay là chị đến phòng chờ nghỉ ngơi một chút?”
Một cô tiếp tân nhìn thấy Tưởng Văn Lệ đang định xông vào trong vội vàng chạy đến, đưa tay giữ chặt không để Tưởng Văn Lệ đi tiếp, lễ phép tươi cười nói.
Chỉ là… “Bốp!”
Tưởng Văn Lệ tiến lên tát thẳng vào mặt cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691998/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.