Nên nghe hay không? Trần Bình hoảng hốt, lập tức gọi Tô Tình bên cạnh nói chuyện, nhanh chóng kể đầu đuôi mọi chuyện, nói: “Nói cho qua chuyện.”
Tô Tình gật đầu, làm động tác ok, bắt máy một cách tri thức nho nhã: “Xin chào, ai vậy?”
Giang Uyển ở đầu dây bên kia, sững lại, cô không ngờ đối phương bên kia lại là phụ nữ.
Hơn nữa, giọng nói lại rất êm tai.
Thế nhưng, đồng thời cô cũng thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng, không phải là anh ấy.
Là mình đã nghĩ nhiều rồi sao? Ha ha, cũng đúng! Trần Bình là người như thế nào, mình còn không rõ hay sao.
Vậy mà lại hoang tưởng một cách nực cười như vậy.
“Xin chào, tổng giám đốc Trần, tôi là Giang Uyển, có lẽ cô không biết tôi, thế nhưng hôm đó ở câu lạc bộ Tinh Duyệt, may mà có tổng giám đốc Trần, tôi mới có thể bình an vô sự..”
Giang Uyển đã chuẩn bị sẵn sàng lời cảm ơn.
“Ồ, không có gì, việc cỏn con mà thôi.
Chúng ta đều là phụ nữ, điều tôi ghét nhất chính là đàn ông làm chuyện bẩn thỉu như là cưỡng hϊế͙p͙ phụ nữ.”
Tô Tình đáp, nói rất là nhập tâm.
Vừa nói, cô còn nhìn với Trần Bình đang đứng bên cạnh giơ ngón tay cái với mình.
Tên này, tại sao phải giấu vợ mình? “À, tổng giám đốc Trần, cô có rảnh không? Tôi muốn mời cô đi ăn một bữa.”
Giang Uyển hỏi dò, rồi lại vội vàng giải thích: “Cô yên tâm, chỉ đơn thuần là muốn cảm ơn cô thôi.”
Tô Tình không trả lời ngay mà nhìn sang Trần Bình, bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691436/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.