Trần Bình ngượng ngùng cười, hỏi: “Mẹ, chuyện gì mà gấp gáp như vậy?”
Dương Quế Lan lườm cậu ta vài lần, nói: “Cậu đứng đây cho tôi để tăng nhân số, và tăng thêm khí thế, những chuyện khác thì cậu không cần lo.”
Nói xong, Dương Quế Lan liền gia nhập vào đội hình biểu tình với mấy ông bà già, tiếng hét đến đứt hơi khản tiếng ấy, thật hùng hồn.
Trần Bình hỏi dò vài câu với người bên cạnh, cũng đã hiểu đại khái sự việc.
Đây là công ty đầu tư tài chính, bọn họ trước đó đều đã mua sản phẩm quản lý tài sản ở đây.
Hôm nay, đáng lẽ ra phải nhận được tiền lãi.
Thế nhưng, công ty không có một ai, chỉ còn lại vài nhân viên quèn và một giám đốc.
Người ngốc nghếch đến mức nào cùng có thể nhận ra, bọn họ đã bị lừa.
Dựa theo tình hình hiện tại, rất có khả năng là góp vốn phi pháp! Vấn đề này rất nghiêm trọng, thông thường nhắm tới chính là những ông bà già lắm tiền.
Hơn nữa, chuyện đã xảy ra, người cũng đã chạy mất, tiền cũng không đòi lại được.
Thảo nào, bây giờ Dương Quế Lan lại nóng ruột đến vậy.
Trần Bình đau đầu, bước tới hỏi: “Mẹ, mẹ đã mua sản phẩm gì, đầu tư bao nhiêu rồi?”
Nếu chỉ là chút tiền, thì Trần Bình cũng không lo lắng.
Thế nhưng chỉ sợ mẹ vợ đã đầu tư khoản tiền lớn.
Dương Quế Lan đã hét khàn cả giọng, lườm Trần Bình, thế nhưng vẫn nói: “Tôi đã đầu tư cả căn nhà cũ đó của bố cậu vào đó rồi, bọn họ nói có thể lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691426/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.