Lý Lãng bật cười, tiếng cười cực kỳ láo xược đầy ý giễu cợt.
“Anh nói cái gì cơ, bốn mươi nghìn nhân dân tệ? Người anh em, giả vờ cũng nên có giới hạn!”
Lý Lãng trào phúng cười nói, “Tôi thấy tất cả các đồ trêи người anh cộng lại cũng không được ba trăm tệ.
Ồ, đúng rồi, cộng thêm đứa con gái có mắt như mù kia của anh cũng không được bốn số đâu! Đừng nói là bốn trăm nghìn nhân dân, bốn mươi nghìn nhân dân tệ anh lấy ra nổi không?”
Lần đầu tiên Lý Lãng gặp phải loại nghèo kiết xác cực phẩm như thế này.
Dầu gì anh ta cũng là bố của một đứa con, nhưng thế mà lại đần độn như vậy! Đây có lẽ muốn thể hiện trước mặt đứa trẻ nên cố gắng giả vờ thôi! “Lý Lãng, anh nói cái gì vậy hả? Là anh sai trước, anh xin lỗi cô bé thì sao chứ?”
Hàn Tư Khiết không vui nói, cô cũng không ngờ rằng Lý Lãng sẽ đánh một cô bé đáng yêu kia.
Loại đàn ông như thế này thật đúng là cực kỳ tồi tệ.
Còn may trước đó cô không đồng ý lời tỏ tình của anh ta.
Nhưng Hàn Tư Khiết lại lo lắng cho Trần Bình, dù sao cô cũng biết rõ bối cảnh gia đình của Lý Lãng.
Hắn là một phú nhị đại, nhà mở công ty, tài sản lên tới hai trăm triệu.
Hắn ta cũng đã từng khoe khoang trước mặt bạn bè mình lái Ferrari ở biệt thự, điển hình cho một thiếu gia ăn chơi trác táng.
Hắn không dễ chọc, cũng không ai dám chọc hắn.
“Anh Trần, xin lỗi anh, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691423/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.