Kha tổng nghe được có chút khó chịu.
Quay thân vừa nhìn, không ngờ Kỷ Tiểu Yêu đang ngủ.
Lẽ nào vừa nãy là mộng du?
Kha tổng vẫn là lần đầu gặp phải tình huống này.
Thật tò mò Kỷ Tiểu Yêu đến tột cùng mơ tới chút gì.
Liền đùa nói: “Chú ở chỗ này đây.”
Mà Kỷ Tiểu Yêu không phản ứng, tám phần mười là mộng nhỏ nhặt.
Kha tổng cảm thấy được vừa tức vừa buồn cười.
Ôm lấy người, nặng trình trịch, trở về giường trên phòng khách.
Sợ hắn một hồi ngủ lại chạy mất, liền đem dây thừng một lần nữa trói vào, cố ý đem dây thừng buộc vào địa phương bí ẩn. (:V đậu má tác giả)
“Tiểu tử này.” Kha tổng bất đắc dĩ lắc đầu một cái, quay người rời đi, lại đột nhiên nghe Kỷ Tiểu Yêu hô một tiếng “Kha tổng.”
“Kha tổng, nơi này thật tối a.”
Kha tổng mở đèn vừa nhìn, Kỷ Tiểu Yêu như trước nhắm hai mắt, chỉ có đôi môi đang động: “Kha tổng, ga ra thật tối a.”
Nguyên lai là mơ tới ngày hôm qua đi nhà để xe dưới hầm.
Kha tổng trong lòng nói: Cậu có thể mơ tới tôi, coi như cậu thức thời.
Mà Kỷ Tiểu Yêu nói mơ không cố định, nói thay đổi liền thay đổi ngay, rất nhanh lại bắt đầu gọi Thịnh cảnh sát.
“Thịnh cảnh sát, hành lang này thật tối a.”
Hành lang? Kha tổng cũng không biết Thịnh cảnh sát mang Kỷ Tiểu Yêu đi làm báo cáo kia. Mà đoán cũng đoán được, bất luận là thông đạo nhà để xe dưới hầm, hay là hành lang âm u, khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-rot-cuc-den-tu-thu/2052820/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.