Nghe người gọi đại danh của mình, Kha tổng cuối cùng cũng coi như tới đây, bên hông còn quấn khăn tắm, phảng phất rửa ráy tẩy rửa mới được một nửa.
Kỷ Tiểu Yêu không có tâm tình chú ý vóc người Kha tổng, bụng dưới đã sớm phồng đến đau đớn, vừa được giải thoát, lập tức chạy như bay vào phòng vệ sinh.
Chạy trốn gấp, cũng không nhìn thấy giày mình.
Thân thể thẳng thắn loại bỏ, Kỷ Tiểu Yêu nhớ tới phải đi giày, trong phòng làm sao cũng không tìm được.
Kha tổng nói: “Cậu đi phòng tôi nhìn.”
Kỷ Tiểu Yêu vừa đi nhìn, quả nhiên ở bên giường Kha tổng.
“Cậu tối hôm qua mộng du.”
“Thật sự?”
“Không ấn tượng?”
Kỷ Tiểu Yêu lắc đầu một cái, có chút chột dạ, “Tôi… Không làm gì đi?”
“Chính cậu tự mình hồi tưởng.” Kha tổng bày làm ra một bộ dáng không muốn nói nhiều, quấn chặt khăn tiếp tục đi tắm, để cho Kỷ Tiểu Yêu một bóng lưng rộng rãi lại có chút bị thương.
Lúc này, đồng hồ báo thức tượng gỗ góc phòng khách lại bắt đầu báo giờ.
“Đinh, coong…”
Thanh âm này khiến Kỷ Tiểu Yêu nhớ tới một cái đồng hồ khác trong nhà lúc trước.
Thời điểm ăn điểm tâm, Kỷ Tiểu Yêu cùng Kha tổng nói: “Tôi mộng du khả năng cùng tiếng chuông này có quan hệ.”
Kha tổng không tỏ rõ ý kiến, rất không nguyện nhắc đến bộ dáng tối hôm qua.
Điều này làm cho Kỷ Tiểu Yêu càng hoài nghi thời điểm mình mộng du có phải là chuyện gì có lỗi với Kha tổng không.
Mày mò lương tâm nói, mình đối với Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-rot-cuc-den-tu-thu/2052821/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.